Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

thuydienquang... không biết đi đâu?
Có người bạn ở xa điện thoại về hỏi thuydienquang.blogspot của mình đi đâu rồi ? Mình cũng không biết nữa. Từ lâu hắn cứ chập chờn lúc được lúc không, nhiều khi không vào được, chán nên thôi.Hôm nay ghé vào thấy được.
Chớp mắt đã gần nửa năm từ cái hôm gặp anh Sự ở Hội An. Chừ anh ấy đang thành đề tài của mấy ông bà nhà báo. Qua khỏi 21/6 chắc sẽ nguội dần. Mình lan man cái gì vậy trời. Đang già nên lơ mơ vậy đó.
Đã treo bảng rằng thuydienquang chỉ là góc nhỏ chuyện nhà riêng tư với các con và nếu có thể thì với anh em bè bạn... Về lại nhà thôi tôi ơi!

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Đi qua năm 2014


Bác Nguyễn Sự- Người góp phần làm nên hồn cốt Hội An

Thấy người hay mình cũng muốn đứng ké vào.

















Còn lại một mình với sông Hương




Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Mẹ đã nhặt được... Mỉu bên bờ Mekong

9h tối hôm đó 7/10/1995 mẹ đi khám ở phòng khám tư trên Đông Pa Lan, bác sĩ bảo 10 ngày nữa thì sinh.

4h sáng ngày 8/10/1995 cả nhà gồm ba, mẹ và anh Zippo đi bệnh viện. Ngang qua bến xe, bà con người Việt bắt đầu dọn hàng, mẹ hy vọng nhìn thấy Bác Chính hoặc ai đó quen nhưng không có.

Ba gửi xe lâu quá nên mẹ một mình vào phòng sinh...Chừng 20ph sau nghe hỏi tã lót để đâu? mẹ cứ tưởng nghe nhầm( trong tiếng Lào phát âm chữ tã và mền đắp hơi giống nhau)
4h 25 ph con gái chào đời, cân nặng 2,7 kg.

Ca trực phòng sinh Bệnh Viện Trung Ương  Mahosot hôm ấy cả bác sĩ, y tá và hộ lý có 4 người. Ba mẹ mời mỗi người một ly cà phê sữa đựng trong túi ni lon có cái ống hút màu trắng . Mọi người ngỡ ngàng rồi nhận và nói CÁM ƠN!Trên mỗi mặt người đều thấy long lanh niềm vui.

Bệnh viện Mahosot nằm ngay bên bờ sông Mekong đoạn qua Viêng Chăn, bên kia bờ là nước  Thái Lan, nhìn chéo về phía tây sẽ thấy thị trấn Thà Bo nơi có bà con Việt Kiều sinh sống rất nhiều, nơi ấy điện đèn sáng trưng.
... Đang vào dịp kết thúc tuần chay, bà con các bộ tộc Lào- Thái đang vào dịp OC PHĂN XÃ, ngày kia sẽ là BUN XUỒNG HƯA- hội đua thuyền hàng năm... Sau này cứ hay đùa là mẹ Th đi chơi hội đua thuyền Viêng Chăn và nhặt được Mỉu đem về làm con.

Chiều nay 7/10/2014 con gái từ trường  về báo tin nhận được học bổng năm học thứ nhất. Thành tích dẫu còn khiêm tốn ba mẹ cũng rất vui. Cám ơn con. Cám ơn cuộc đời.


Mỉu tháng 9 /2014


Lần đầu tiên con đi Sài Gòn một mình (đầu kia có ba đón)

Thứ Tư, 13 tháng 8, 2014

Đi đèo Le

Nghỉ hè, ở nhà cũng buồn, mẹ Th và bạn Mỉu đi vòng sau núi Hòn Tàu nơi ông ngoại bạn Mỉu từng được điều trị trước khi tham gia chiến dịch Mậu Thân rồi vĩnh viễn ra đi.
Quế Sơn- quê hương nhạc sĩ Trần Quế Sơn với bài hát CÕNG MẸ ĐI CHƠI lay động lòng người, Quế Sơn nơi có con đèo Le nổi tiếng nhiều măng le và lên cho được tới đỉnh cũng mệt đến le lưỡi. Quế Sơn nơi có xã Quế Minh từng là xã nghèo nhất nước.
Về Quế Sơn mẹ và Mỉu ăn trưa hết một con gà chừng 800-900gr được chủ quán làm thịt và nướng tại chỗ rất ngon có giá 140.000 đ - khuyến mại thêm ấm nước chè xanh hái từ vườn ngọt mát đậm đà
Quế Sơn trước khi về mẹ Th mua mấy cân BÚN SẮN đặc sản về chia cho mọi người và sâu xa hơn mẹ Th muốn mua cho họ ĐƯỢC BÁN.


Dưới chân đèo Le


Cô chu quán động viên con gái tôi là ngồi võng đu đưa chờ chút thôi... chỉ gần 1h  ...cô làm gà nướng cho ăn

Chỉ  băng qua con đập tràn này là đến xã Quế Minh

Trời rất nắng nhưng con vui lắm!

Cô chủ lò bún sắn nói là không muốn cho những người trước đây đến chụp hình, mẹ Th khuyên cứ để người ta quảng bá cho. Du khách về nhiều bà con ở đây dễ làm ăn.

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

Cũng nhân NGÀY THẦY THUỐC VIỆT NAM

Người bệnh ấy là chị Veo Si một dược sĩ người Lào đã làm thủ tục xuất viện hôm thứ tư ngày 26 tháng 2, nhưng rồi do xe không kịp đến đón nên bs Tầm – bv Hoàn Mỹ Đà Nẵng- người trực tiếp điều trị đã sắp xếp cho chị ở lại thêm ngày nữa.

Sáng nay tôi ra ngoài 15ph quên mang di động. khi trở về thấy có mười hai cuộc gọi nhỡ…hồi hộp cứ sợ chuyện chẳng lành, vội đến ngay bv. Chị cầm trên tay tấm áo bằng lụa tơ tằm mắt long lanh, giọng đứt quãng: Chị nhờ em biếu hộ bs điều trị cho chị … thể hiện chút lòng thành!

Đã trực tiếp phiên dịch cho bsTầm và chị hơn tuần nay tôi cũng đôi phần cảm nhận được tư cách của anh và đội ngũ  thầy thuốc của bệnh viện này, nên rất phân vân không biết phải làm thế nào, chợt nhớ hôm nay là 27/2 tôi nói với chị: Em sẽ mời bác sĩ đến đây và chị sẽ nói chuyện với bác ấy nhé.
…bs Tầm đến, tôi phiên dịch cho chị lời cám ơn chân tình và sau đó chị nói đến quà... Bs Tầm đã từ chối. Trước thái độ quyết liệt của bs, chị lặng thinh một cách bất lực, rồi nhìn tôi cầu cứu… (ý muốn nhờ nói hộ.) Thương cái tình của chị. Tôi cố giải thích, món quà không có giá trị lớn về vật chất, chỉ là thể hiện chút lòng thành, bị từ chối chị sẽ buồn lắm đây. (Thật tình tôi cũng muốn bs nhận, vì sao lại phải từ chối một tấm lòng?) Nhưng bác sĩ Tầm vẫn kiên quyết: 

         - Chị biết đó, hiện  nay danh dự của người thầy thuốc bị xúc phạm không biết là bao nhiêu rồi.            Tôi chỉ xin nhận tình cảm, còn quà thì không thể!
                     
Bs Tầm đi rồi, tôi động viên chị: là anh ấy đã nhận biết tình cảm của chị và gia đình, còn quà anh ấy từ chối vì lương tâm, lẽ phải và vì danh dự. Cũng là công bằng, anh ấy có quyền được làm thế và đã quí trọng nhau- xin hãy hiểu cho.

Với riêng tôi đây không phải lần đầu …Mấy năm trước khi có việc ngồi chờ ở một phòng khám của bv Vĩnh Đức- huyện Điện Bàn (Quảng Nam)  tôi tình cờ nghe bs Trần Hùng- bạn tôi thuyết phục một bệnh nhân cứ đòi điều trị nội trú. Anh nói rằng: Bệnh của chị không cần nằm viện. Tôi đã cho đơn thuốc chị uống theo chỉ dẫn và đến khám định kỳ… Bệnh nhân về rồi tôi hỏi bạn: bv hết chỗ rồi hay sao mà mà không cho bà ấy nằm lại theo yêu cầu. Mình là bv tư cơ mà(?)
 Bạn tôi giải thích: chỗ còn nhiều, nhưng bệnh ấy không cần phải nằm lại. Nằm viện tốn tiền của và công sức nhiều người không cần thiết. Lần ấy tôi đã thấy cái thằng bạn từ thủa mười lăm mười sáu của tôi giờ đã là bác sĩ. DÂN TỔ 3 GÒ NỔI chúng mình tự hào lắm nhé HÙNG MÉO!

Và năm 2007 có đoàn khách Thái Lan bị ngộ độc thức ăn bữa tối ở Hội An phải vào BV Đa khoa  cấp cứu, tôi được Ly điều hành phòng tt1 nhờ đến bệnh viện. Thấy tôi bs Chiêu và bs Minh đồng thanh: “may quá có người biết tiếng họ rồi! mấy  người này ngộ độc mà không cho súc ruột cũng không chịu cho tiêm thuốc. Chậm là chết đó chứ không phải chơi!”

Xong việc gần một giờ sáng.  Mọi người đều thoát cơn nguy hiểm. Tôi thanh toán viện phí theo giá qui định cho khách theo đơn giá qui định, chừng đâu hơn bốn trăm nghìn ( gấp đôi giá cho người Việt Nam)

Thấy tôi loay hoay tìm xe về khách sạn giữa đêm vắng, bs Chiêu đi cùng tôi một đoạn đường.  Ngang qua con phố nhỏ chúng tôi chợt muốn ăn cơm gà vỉa hè. Hết hàng! chỉ còn mỗi một đĩa cơm  cứng quèo bs Chiêu lấy 2 cái thìa đưa cho tôi một cái và cứ giục: ăn đi, ăn đi! ngon lắm, ngon lắm! Đĩa cơm gà  khuya nguội ngắt và cứng gần bằng cơm sinh viên thời chúng tôi còn học trường Huế. (tiền mua đĩa cơm ấy bằng  mười hai ngàn đồng)

Lần đó bs Chiêu cứ băn khoăn là hôm nào đó sẽ đãi bù cho tôi một đĩa cơm gà trong quán hẳn hoi. Anh không biết rằng tôi là phiên dịch, là hdv du lịch quốc tế nên theo chân các đoàn khách nước ngoài, món ngon món dở nhiều nơi trên đất nước mình và cả Hội an quê anh tôi đều không lạ.

Vẫn còn đó không ít, thậm chí là quá nhiều những nhiêu khê trong xã hội tôi và bạn đang sống, và nó  làm xói mòn cái hay cái đẹp, làm cho người tốt cũng phải ngần ngại phải dè chừng. Nhưng chã lẽ vì vậy mà phủ nhận, mà lạnh lòng với cả những điều tốt, những người tốt quanh ta?

16h37ph chị Veo si – bệnh nhân của bs Tầm vừa gọi điện đến báo đã về đến biên giới Việt Lào (này là cuộc gọi thứ 3 từ lúc chia tay). Chị gửi lời chào Việt Nam – tôi hiểu Việt Nam trong chị lần đầu tiên này là bệnh viện, là bác sĩ , y sĩ, y tá hộ lý …

Tôi ghi lại điều mắt thấy tai nghe này kính tặng những người thầy thuốc chân chính. Những bông hoa đẹp trên đời.

Viết nhân ngày 27/7, ngày thầy thuốc Việt Nam
ttt             

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

Hội An đêm hội

Trần Ánh - bạn thời đại học từ Hội An kêu gọi bè bạn về dự hội đã mấy ngày, nhưng nhà cấn đoàn khách bên Lào sang, trưa nay vừa tiễn xong là mình ngồi chầu, chờ chủ nhà vừa rảnh là đề đạt ngay nguyện vọng ... hắn ta thủng thẳng: đi thì đi!  Vậy là PHƯỢT.
Nhặt nhạnh được chút ít, dán lên đây anh em coi cho vui:


Mình đòi người mẫu phải đứng vào đây
Người đẹp làm bộ đúc bánh xèo
 Điệu cười này không dành cho thợ ảnh
Tây nhìn Ta
Mộc mạc dân ca Bài chòi xứ Quảng

Một cung bậc khác

Chồng mình cũng mê Chùa cầu

Ca sĩ Ánh Tuyết về  làm dáng bên bờ sông Hoài quê chị
Và... trong 1 giây mình chộp được diễn viên nổi tiếng này