Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

Hội An đêm hội

Trần Ánh - bạn thời đại học từ Hội An kêu gọi bè bạn về dự hội đã mấy ngày, nhưng nhà cấn đoàn khách bên Lào sang, trưa nay vừa tiễn xong là mình ngồi chầu, chờ chủ nhà vừa rảnh là đề đạt ngay nguyện vọng ... hắn ta thủng thẳng: đi thì đi!  Vậy là PHƯỢT.
Nhặt nhạnh được chút ít, dán lên đây anh em coi cho vui:


Mình đòi người mẫu phải đứng vào đây
Người đẹp làm bộ đúc bánh xèo
 Điệu cười này không dành cho thợ ảnh
Tây nhìn Ta
Mộc mạc dân ca Bài chòi xứ Quảng

Một cung bậc khác

Chồng mình cũng mê Chùa cầu

Ca sĩ Ánh Tuyết về  làm dáng bên bờ sông Hoài quê chị
Và... trong 1 giây mình chộp được diễn viên nổi tiếng này

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

Đi Cảng Sa Kỳ

Dự định đi và về đảo Lý Sơn trong ngày nên mình khởi hành từ nhà lúc 2h sáng. Lần lượt đến: Tam Kỳ- Quảng Nam:  3h30 ph, Ngã ba Dốc Sỏi- Quảng Ngãi: 4h20ph, ngã ba  cầu Trà Khúc đi Cảng Sa kỳ 5h 5ph, Cảng Sa Kỳ: 5h 50ph.
Đoạn đường từ nhà mình - Đà Nẵng đến cảng Sa kỳ - Quảng Ngãi là 152km, chạy xe máy một mình mất 3h+50ph, tiêu tốn 65.000đ tiền xăng theo thời giá hiện tại.

5h5ph- hừng đông từ ngã ba rẽ xuống cảng Sa Kỳ
Bình minh đang lên từ phía quê biển Quảng Ngãi 
Bún bò 20. 000đ/ tô và cà phê sáng chờ đến  6h 30 mua vé ra đảo Lý Sơn
Khách ra đảo- những người bạn đường rất đáng yêu 
Mình  cũng được cầm vé
Một bước nữa là lên tàu
Cảng Sa Kỳ. Hôm nay  không phải ngày cao điểm,
tàu ra đáo Lý Sơn rồi ngủ lại, sáng vai mới về.


Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

Non nước

Qua bốn con đèo: Hải Vân, Phú Gia rồi Phước Tượng và Khe Tre, thêm mấy cái dốc... 5h35 sáng từ Đà Nẵng, đến thị trấn Khe Tre- Nam Đông- Thừa Thiên Huế là 9h. Chiều về lại vừa đi vừa nhẩn nha ngắm cảnh đến nhà vừa 5h chiều...  nhặt được  mấy tấm ảnh khoe bạn đây:

Đường lên làng biển Nam Ô
Xong việc rồi, thuyền lên bãi nghỉ trưa thôi!
Lăng Cô lúc 3h chiều
Cũng lại Lăng Cô 

Ngược sáng

 Từ  Hải Vân nhìn xuống
thấy biển đến là đẹp.
Mệt rồi, nghỉ chân bên đèo.

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

TỔ 3 GÒ NỔI phía Sài Gòn

Chúng mình đây,một phần của Tổ 3 GÒ NỔI tại Sài Gòn
                               trưa ngày 12/4/2013
Lần này mình nhận việc ở Sài Gòn cũng là muốn ké thời gian gặp gỡ các bạn. Lấy vé máy bay xong là gọi điện cho Hồ Coại - vì xét cân bằng bạn là người mình nên gặp trước tiên.Giọng Coại phấn khởi: OK mình sẽ đón TH ở sân bay!
Từ phòng cách ly sân bay Đà Nẵng điện thoại réo liên hồi, lần lượt Hồ Coại,  Tiền,...rồi Phi Dũng.
Coại đón mình ở sân bay Tân Sơn Nhất, tươm tất đẹp đẽ như đi hội. Kế hoạch là sẽ đến nhà vợ chồng Nguyễn Phi Dũng  ở Gò Vấp rồi lên Hóc Môn thăm vợ chồng Tiền- Phúc.

Vợ Phi Dũng mời cơm, mình nói không kịp vì có rất ít thời gian, thấy bạn có ý buồn. Quay qua thấy nhà bán chè, mình gợi ý ăn chè thay cơm. Vợ con bạn hồ hởi múc cho ly chè đầy tú hụ. Tấm lòng bạn hay chè phương Nam ngọt quánh cổ làm mình nghẹn. Tất cả đều không qua mắt được vợ bạn, nghe chị ấy bảo con: con cho thêm thiệt nhiều nước dừa cho cô dễ ăn!

Tạm biệt gia đình Phi Dũng mình và Coại đi tiếp thì nghe vợ Dũng giục chồng:
- Anh đi chơi với bạn đi cho vui. Bạn bè thân thiết thế mà ở xa dễ gì có dịp gặp nhau!
Phi Dũng dắt xe ra, mắt đã rưng rưng. Ba đứa mình đi tiếp. Dọc đường Tiền lại điện, mình bảo không cơm nước gì, chỉ ghé thăm thôi. Giọng Tiền tỉnh khô: Th không ăn thì mình nấu cho Coại nó ăn. Đã vậy thì mình không thua mới lạ.

Đến nhà Tiền thấy chén đũa đã dọn sẵn, hai vợ chồng tíu tít, cả mẹ vợ Tiền cũng đon đả chào mời. Mâm cơm  vợ bạn làm bảy tám món tiếp khách, rồi xăng xái lên xuống tiếp thức ăn chứ kiên quyết không chịu ngồi cùng- ý để bạn bè chồng nói chuyện. Cảm động tấm lòng vợ chồng Tiền- Phúc mình hăng hái ăn hai chén cơm và gắp khắp lượt các món, vừa ăn vừa nói sao bày vẻ chi lắm vậy. Tiền ghé tai nói nhỏ: vợ mình đi chợ từ chiều hôm qua!

Cũng may chuyến bay không bị trễ và đường Sài Gòn trưa hôm ấy cũng không kẹt xe cho mình kịp tìm đến được để thăm bạn. Để có dịp tận hưởng cái hạnh phúc ấm êm không dễ gì còn tìm được ở cái thời buổi này. Vợ bạn mình ở đây cả hai người không ai được học hành gì nhiều, không giàu có, địa vị, họ chỉ là người lao động bình thường, sao cách hành xử cứ làm dậỵ lên trong mình niềm yêu thương  trìu mến lẫn kính phục!

Bạn nhau từ thuở tuổi mười lăm mười sáu...  ngoảnh lại nay đầu đã bạc. Vẫn chừng ấy đứa. Xa mặt nhưng chẳng cách lòng.

Viết từ những yêu thương cho tổ 3 Gò Nổi. TTT