Và tôi cũng hay về đó, tôi hay nhìn lên dãy bàn thờ với 9 bát hương, mường tượng về các con mẹ- các bác các chú ấy. Chết chi mà chết đành chết đoạn, đến ngày 30/4/1975 mẹ còn mất thêm người con thứ 9, để rồi mỗi khi nói về cái chết của các con mình, mẹ hay lặp lại câu: "Đau ruột lắm! đau ruột lắm!”
Ngày mẹ Thứ mất, tôi nghĩ: thôi thế từ nay mẹ sẽ không còn đau nữa. Nếu thế giới bên kia mà có thật thì mẹ sẽ được gặp lại các con mình…
Ngày mẹ Thứ mất, tôi nghĩ: thôi thế từ nay mẹ sẽ không còn đau nữa. Nếu thế giới bên kia mà có thật thì mẹ sẽ được gặp lại các con mình…
Trưa nay tôi lại về thôn Thanh Quýt, bàn thờ nhà mẹ giờ có sự thay đổi: 3 bàn với 4 bát hương: một của mẹ, một của chồng. 9 liệt sĩ con mẹ cắm chung trong 2 bát, một bát cho năm người và một bát cho 4 người.
Chợt bên hiên nhà mẹ có tiếng trẻ con chào lễ phép:
- Con thưa cô!
- Con thưa cô!
Lạ nhỉ(?) Sao nơi này lại có tiếng trẻ con. Hỏi ra mới biết đó là cháu bé con trai của người cháu tật nguyền vẫn giữ nhà thờ, hương khói cho gia đình mẹ. Bé con là chắt của mẹ Thứ. Thôi vậy, tre bị đốn ngã, bị phạt ngang nhưng may còn gốc còn rễ nên măng lại mọc.
Chào nhé bé con thương yêu! Con sẽ là mầm xanh, là điểm tựa cho lòng người bớt hoang tàn, bớt ngã nghiêng, chao đảo.
Cháu nội và chắt của mẹ Thứ- người sớm hôm trông nhà cho mẹ. |
Khách viếng nhà mẹ Thứ |
Đà Nẵng, ngày 15/3/2013
(Rinh từ bên nhà chung lopsuk6.blogspot.com )
(Rinh từ bên nhà chung lopsuk6.blogspot.com )
Tôi đã đọc nhiều, nghe nhiều về mẹ VNAH Nguyễn Thị Thứ, giờ tình cờ lại gặp ở đây dưới ở một góc khác... Bài viết cảm xúc sâu lắng. Cám ơn tg.
Trả lờiXóaCám ơn bạn.
XóaChị ơi, em sẽ về, em muốn ngồi sau xe chị ngao du hết Điện Bàn quê chị rồi đi Hội An như chị đã chở cô Tân năm đó.
Trả lờiXóaVề mau đi, rồi chị sẽ chở em ngao du.
XóaDoc bai ban viet nhe nhang ma luc nao cung man mac noi buon. Hay cu phai vui len ma song.
Trả lờiXóaMe Thu khong con nua. Me da ve voi cac con
Mong mẹ họ đừng lạc mất nhau, mong cho mẹ gặp lại được các con mình.
Xóa