Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

Sông mẹ- Mekong

Tháng tư Viêng chăn trời nắng đổ lửa, nóng như rang trong chảo. Hết giờ làm việc mình từ cơ quan chạy thẳng ra bệnh viện Mahosot tìm Huyền. Hôm nay em đi khám khối u trong ngực trái. Lành dữ thế nào còn chưa biết

Tìm mãi không thấy em đâu, mình bắt đầu hoang man. - H ơi, em ở đâu? Đã bảo chờ chị rồi sao lại bỏ đi đâu! Bạn tôi mồ côi mẹ, không sống được với  mẹ kế, H theo người cô họ sang đây, rồi lập gia đình, Các cháu con nó còn bé tí. Vợ chồng ại đang mắc mứu. Ốm đau càng tủi thân nên lặng lẽ một mình đến BV.

Đã quá giờ cơm trưa mình bị huyết áp thấp nên  người bắt đầu chao đảo. Nhưng chả lẽ lại bỏ về. Không!  mình đã hứa với em rồi. Kiểu gì cũng phải tìm. Quay  qua quay lại thế nào mình lại đứng trước BV. Gió từ sông Mekong thổi lên mát rượi. Chợt ghĩ ra người ở đây hay cúng và cầu nguyện thần nước. Ừ sao lại không nhỉ. Sao mình không cầu mẹ  nước giúp nhỉ?
Mình cầu rằng: Lạy mẹ thần nước Mekong, con là người xa quê đến nơi này sống nhờ ở đậu, nhưng con cũng đã nguyện giữ lòng thanh sạch. Mẹ linh thiêng xin chỉ giúp cho con- Huyền bạn con không biết đang ở đâu. Xin mẹ phù hộ cho em con... (Sợ mẹ không nghe rõ giọng người nước ngoài mình xin đi xin lại đến ba lần...)

...Vẫn chưa thấy Huyền đâu. Mình đi lộn lại phía sân sau. Bên đường có người đẩy xe bán trái cây chào  mời . Thì mua vậy. Còn biết làm gì nữa. Đang trả tiền thì giọng ai gọi: Chị ơi, em đây này. Rồi em chạy xô đến. Mừng mừng tủi tủi. Mình nghẹn không  biết nói gì. Mãi sau H kể: Em khám rồi. BS hẹn đầu giờ chiều lấy kết quả.

Đầu giờ chiều, phòng bs vừa mở cửa mình chen lên trước. Sợ bs không cho vào, mình nói liền: Em ấy không rành tiếng tăm. Tôi xin phép được vào nghe giúp. Vị nữ bs như đọc được nỗi lo lắng của hai chị em tôi. Cô nhìn hai chúng tôi mắt cũng long lanh. Cô nói mau, nhưng rành rọt: khối u lành, không phải lo lắng gì nhiều. Tiễn chúng tôi mắt cô vui với nụ cười hồn hậu.

Ra khỏi BV tôi và Huyền đi dạo dọc bờ sông Mekong. Huyền vui, nói liến thoắng đủ điều. Lời em vang trong tiếng gió...Mình lại  nhìn dòng Mekong đang cuộn chảy. Lần đầu tiên trong đời cảm nhận quyền uy của mẹ nước. Chợt ngẫm lại phận người nhỏ bé. Một đời sông biết mấy đời người.
Kỉ niệm yêu thương cùng Viêng chăn một thủa. vth

6 nhận xét:

  1. Th về nước rồi, H vẫn ở lại bên ấy phải không? Thương cái tình của người xa xứ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, H vẫn ở lại cùng chồng con bên ấy. Bọn mình xa quê, cò cụm nhau mà sống. H với mình hơn cả tình chị em.

      Xóa
  2. H này người Hải Phòng, nhà ở cây số 4 Thaduea phải không chị Th?

    Trả lờiXóa
  3. Dạo đó đtdđ chưa phổ biến, chứ bây giờ thì không khó cô nhỉ?

    Trả lờiXóa
  4. Vào thời điểm đó cô đã có đtdđ, nhưng Huyền thì chưa.

    Trả lờiXóa