Rồi soạn sành, rồi cắt may. Tiếng máy may lại lạch cà, lạch cạch đêm thâu... Bốn chiếc áo gối mới màu hồng tinh tươm. Chủ nhà hỏi: sao vậy, sao áo gối lại màu hồng? Con gái bênh mẹ: Màu hồng cho cảm giác ấm lên.
Mình lại nghĩ về mùa đông xứ Huế: mưa chừng nào lạnh chừng nấy. Mưa dai dẵng tối đất tối trời, gió Bấc hắt nước mưa vào người. Lạnh run. Bạn qua cầu, gió thốc muốn nhấc người ra khỏi xe. Cẩn thận! không khéo lại bổ nhào.
Sông Hương mùa đông nước đầy ăm ắp, mênh mang. Vài trận mưa to tiếp nhau là ngập lụt. Cả thành phố chìm trong nước... Năm ba năm một trận bão lớn, phố phường xác xơ, cây cối gãy cành, bật gốc. Còn nhớ sáng sớm mùa đông 1983, S gọi giọng thảng thốt: "T ơi! O ơi! Cây đường Lê Lợi gãy đổ hết rồi!".
Sông Hương mùa đông nước đầy ăm ắp, mênh mang. Vài trận mưa to tiếp nhau là ngập lụt. Cả thành phố chìm trong nước... Năm ba năm một trận bão lớn, phố phường xác xơ, cây cối gãy cành, bật gốc. Còn nhớ sáng sớm mùa đông 1983, S gọi giọng thảng thốt: "T ơi! O ơi! Cây đường Lê Lợi gãy đổ hết rồi!".
Vậy đó, mà từng đứa xa Huế rồi cứ nhớ quay nhớ quắt... May sao mà lớp mình còn một nhóm ở lại ngoài nớ, để mỗi bận có đứa về Huế, như được về nhà.
Nhưng cái khổ là đứa ở cũng nhớ đứa đi. Nên rượu vào các anh điện thoại réo nhau. Râm ran cả một dải đất từ miền Trung vào tận Sài Gòn Gia Định... Sáng mai tỉnh dậy, không nhớ đã nói những gì.
Mình không biết uống rượu nên lúc buồn, lúc nhớ bạn là hay làm những chuyện đâu đâu. Gối đỏ, gối xanh theo mùa vừa làm vừa nghĩ miên man...Nhưng mùa đông thật sự mới chớm về phía bên kia đèo Hải Vân. Gửi bạn chút yêu thương lo lắng từ phía bên này.
ttt
Nghe nhớ Huế lắm. Cám ơn nhé!
Trả lờiXóaCó những người phụ nữ như bạn thì không sợ gì mùa đông giá rét.
Trả lờiXóaVâng, có chừng 40 triệu pn Việt Nam cùng với mình đang cố làm cho mùa đông đỡ lạnh.
Xóa