Hôm nay ngày 8/9, ngày mai 9/9//2012 Zippo tròn mười tám tuổi. Ngày mai con bắt đầu ngày đầu tiên tự chịu trách nhiệm
với bản thân, với xã hội với cuộc đời với vị thế mới. Vị thế một chàng trai.
Mẹ sinh Zippo vào một đêm mưa mãi
tận miền đất xa xôi bên Tây trường Sơn. Cô bác sĩ trực đêm đó đã hỏi mẹ: Em
không đau à? Mẹ trả lời: có. Cô bảo: nếu đau, em cứ kêu la như người khác. Sẽ cảm
giác đỡ hơn. Nhưng mẹ đã không làm vậy. Mẹ cố chịu đựng. Lòng nghĩ: đó là món
quà đầu tiên mẹ dành tặng con mình.
Con tròn một tháng tuổi mẹ đi làm lại. Việc chăm con đành trông cậy vào ba và dì Nga- người giúp việc.
Ăn toàn sữa hộp, vậy mà con lớn rất nhanh. Năm tuổi vào
lớp dự bị, con thấy mình lớn không chịu ngồi chung các bạn “con nít”. Thầy
hiệu trưởng Trường Sonmixay đã kiểm tra trình độ, rồi lại cho con vắt ngược tay qua đầu, kiểm tra sức khỏe để đặc
cách con vào lớp1.
Ở trường tiểu học Cô Khăm On và
cá cô thích đọc lệch tên Nhân của con thành ra Sulinha- có nghĩa là mặt trời,
là thái Dương. Với mẹ con là Nhân. Mẹ mong con mẹ thành người.
Các con đã cùng lớn lên, cùng học
tập với các bạn hs Lào, ở ngôi trường Lào, do chính các thầy cô giáo người Lào
dạy dỗ.
Kết thúc bậc tiểu học, con và em
theo ba mẹ về nước. Những ngày đầu, các con nhớ trường lớp nhớ bạn bè bên Lào
đến tội. Hai anh em cứ khóc rấm rức đòi “về lại nhà mình”. Mẹ đau lòng lắm, nhưng biết làm sao được. Mẹ giải thích: đây mới chính là nhà. VN là quê hương
của mình. Từ nay các con sẽ sống trên chính quê hương đích thực của mình...Cũng
may các con đều ngoan và biết nghe lời.
Ở trường SPTH các bạn và thầy cô
gọi con là hs Lào. Nơi đây người ta đã ngần ngại không muốn nhận vì nghĩ các
con không thể theo kịp các bạn. Các con đã phải học dự thính một năm.Thành tích
năm dự thính là :con đã đủ điểm lên lớp, nhưng do chưa đủ tuổi nên vẫn phải học
lớ 6. Con về buồn thiu: Mẹ ơi, con đủ điểm sao phải ở lại lớp? Đó là một trong
nhiều câu hỏi mà mẹ đành bất lực không giải thích được với con mình.
Qua năm lớp 7 con bắt đầu nhận được một số lời khen ngợi. Rồi lớp 8 và lớp 9 cũng vậy. Ba mẹ đã bớt lo.
Qua năm lớp 7 con bắt đầu nhận được một số lời khen ngợi. Rồi lớp 8 và lớp 9 cũng vậy. Ba mẹ đã bớt lo.
Con đậu vào lớp 10 cũng nhẹ nhàng.
Đạp xe theo bạn bè đến trường Nguyễn Trãi cách nhà hơn ba cây số. Xong lớp 12
con tự chọn trường ĐHSP vì yêu và muốn học ngành hóa học. Ba mẹ thương nên cũng
chiều theo.
Ngày mai con tròn mười tám tuổi.
Cuộc đời đang mở ra trước mắt con với những đa đoan vốn có. Con sẽ phải đối
diện với những vui và buồn. Với những hạnh phúc và cả những đắng cay. Hãy xem
đó là cái giá phải trả để được làm người.
Mong ước sâu xa của mẹ là dù
trong bất cứ hoàn cảnh nào, con cũng phải giữ cho mình lương thiện. Con phải giữ
cho lòng luôn biết yêu thương những cảnh đời hạnh phúc và bất hạnh chung quanh. Phải học cách cho con
ạ. Giá trị chữ Nhân tên con nằm trong ấy.
Ngày mai con mười tám tuổi. Ngày mai con bắt đầu bước vào thế giới của người trưởng thành. Vững tin lên con nhé. Vấp ngã ư? Thì con sẽ phải đứng dậy đi tiếp. Ba mẹ
và cả em Mỉu nữa, luôn dành cho con ngàn vạn những yêu thương.
Mẹ
Chúc mừng Sinh nhật cháu. Chúc mừng gia đình. Mong cháu ngoan, chăm học chăm làm để khỏi phụ lòng mong mỏi của ba mẹ
Trả lờiXóaMừng Jippo con mẹ T tròn 18. Sinh nhật vui vẻ.
Trả lờiXóaCả nhà có liên hoan không? Sao không thấy gọi bác.
Nhà không tổ chức gì anh ạ. Chỉ mua cho con trai ít quà.
XóaChúc mừng sinh nhạt thứ 18 của Cu Nhân. Chào đón con vào hội thanh niên.
Trả lờiXóaMẹ Thuy là cô VTH của chúng em ở trường Sanamma phải không cô? Bọn em đều ra trường đi làm rồi. Nhớ trường thì về thăm được. Nhớ cô không biết làm sao.
Trả lờiXóaJippo ơi, lúc mười bảy tuổi anh từng mơ ước được là con của cô giáo Hương- me của em đó. Chúc Jippo học giỏi để thành trí thức tốt.( willi)
Ừ, cô đó.
Xóawilli giờ công tác ở đâu? Viết vào Email cho cô( bằng tiếng Lào cũng được)