Rồi một hôm trời mưa cả nhà đi vắng, chim bị ướt. Hôm sau thì bị bệnh và chết mất một con. Con còn lại lẻ bạn buồn hiu hắt: nó ăn uống cầm chừng, thân hình ủ rủ, thôi không còn nhảy nhót, đứng một chỗ vật vờ. Vợ chồng bàn nhau trả nó về trời... Ra khỏi lồng rồi, nó như còn lưu luyến. Mãi mới vỗ cánh bay đi.
Dịp sinh nhật con trai 6 tuổi
mình lại tìm mua một cặp làm quà cho cả ba cha con. Lần này tiêu chí là không
cần đẹp. Người bán nói với mình nó là loài chim núi rất khỏe mạnh. Nhìn cũng
màu sắc, vậy là mua. Mỉu và Zippo bàn nhau đặt tên: một con là Khẩu (núi), một
con là Khiểu (xanh). Hai con nhỏ với hai con chim nhà có lúc như có bốn đứa
trẻ, có lúc lại như có những bốn con chim.
Mùa thu năm đó chúng mình đưa hai
con về thăm quê Việt Nam .
Khẩu và Khiểu được gửi sang nhà Mẹ Đi bên cạnh với thức ăn là một cân lúa. Hàng
xóm nhà rộng lại có vườn cây. Các em Đi, em Na gọi: Khẩu! Khẩu! Khiểu! Khiểu! giọng
triều mến. Vợ anh Khăm Coong nói: Mẹ Zippo yên tâm đi chơi vui vẻ. Để nó lại đó
em nuôi cho.
Hai tuần sau từ Việt Nam trở lại
Viêng Chăn, mẹ Đi bảo: chim của chị ở trong ngăn đá tủ lạnh. Chúng nó chết rồi.
Hai con chim xinh đẹp ấy. Xác nó em ướp lạnh chờ chị sang. Con trai tiu nghỉu.
Con gái ấm ức. Ba nó lặng thinh.
Nhà mình chuyển về lại Việt Nam . Vườn cây xanh
mát um tùm và căn nhà gỗ ba gian lợp ngói trong khuôn viên môt ngàn một trăm
bốn lăm mét vuông của gia đình lớn, mẹ mình cho các em phá đi để xây nhà bê
tông mới. Phần đất còn lại mình dựng tạm căn nhà khác. Thiếu cây xanh. Nắng
nóng như rang trong chảo.. Lại bắt đầu trồng cây. Lần này không còn đất nên cây
phải trồng vào chậu. Khó khăn, nhưng gì thì gì không có cây cối mình khó sống.
Anh Hồ- bạn HSMN của ba Tr và cũng là hàng xóm thấy thương kéo cây từ vườn nhà
anh sang góp cho. Cám ơn anh lắm lắm....Mình lại có vườn. Sáng sáng chiều chiều
đã lại có chim về.
Có đôi chim sẻ chọn cây Hoàng lan
dưới cửa sổ nhà mình xây tổ. Ba Tr và các con hồi hộp chờ đợi. Đi đâu thấy cọng
rơm, cọng cỏ khô ba đều nhặt về nói là để cho chim gom mà làm tổ. Một ngày mình
rón rén đến xem, thấy tổ chim đã có 4 quả trứng. Những ngày chim mẹ chim bố ấp
trứng ba lẳng lặng vãi ít gạo gần đó để tiếp tế. Rồi một chiều cả bốn chim non đều nở, tiếng kêu chim chíp chim
chip. Chim non lớn dần nhưng vẫn chưa mở mắt. Chim bố chim mẹ tất tả kiếm mồi.
Cả nhà như vừa mới thêm em bé. Ba Tr và các con cũng hồi hộp, yêu thương chăm
bẵm.
Bọn trẻ con xóm dưới bắt đầu hay
dừng lại trước nhà. Ba nói phải canh chừng chúng. Mình nghĩ trẻ con chúng nó
cũng yêu muôn thú như con mình, nên kệ.
Đến ngày thứ ba thì chính bọn trẻ
ấy - dẫn đầu là một thằng thanh niên tóc dài ngồi xe lăn đã bắt mất cả bốn con
chim non còn chưa mở mắt. Gia đình nhà chim tan tác. Em Mỉu mắt rưng rưng. Zippo uất ức. Ba Tr chết lặng.
Mình lại chuyển nhà. Nơi ở mới có một
khoảng sân chừng năm mươi mét vuông, dọc hai bên tường thành để chậu
cây cảnh. Bọn chim sâu, chim sẻ thường đến dạo chơi, kiếm mồi. Cha con nhà chủ
vãi thức ăn cho chúng. Lâu dần thành quen, sáng sáng chiều chiều chim về nhẩn
nha ăn, đùa vui ríu rít, làm lay động mấy con bướm vàng, bướm nâu đang say sưa
bên mấy khóm hoa. Ngày mưa, thức ăn khó kiếm, chúng gọi nhau về bất kể giờ giấc, nghe
lao xao.
Phận đời nhỏ nhoi yếu đuối. Chim và
người tựa vào nhau mà sống. Mảnh sân trước nhà là chốn đi về. Chim trời lúc đói có hạt cơm nguội ... đỡ xót lòng.
Để đấy hôm nào đến bắt hết cho ngẩn ngơ cả vợ chồng con cái. Đùa thế thôi. ai nỡ.
Trả lờiXóaCo phai Doan Ngoc Duoc khong ha? Neu dung thi goi loi tham suc khoe den voi ban va gia dinh.
Trả lờiXóaThuan Canada
Đúng Đoàn Ngọc Được đó Thuận ơi. Rồi mình sẽ chuyển lời thăm của Thuận đến bạn ấy.
Trả lờiXóa